Nơi ấy tuổi thơ

Góc Tâm Hồn Nhỏ - Ngày bước chân vào giảng đường là ngày mình tạm biệt mấy đứa nhóc xung quanh xóm mình với trò đá bóng, thả diều, chơi trốn tìm,…và tạm biệt cái người mà mình cảm thấy đỏ mặt trước hắn. Đáng ghét ghê, mình đang chơi đá bóng sao hắn lại đến, làm cho chân mình đá lộn ngược cả lên, tim mình như ngừng đập và cái má đen đen của mình đỏ lên vì… xấu hổ chăng?



Mình cứ ngỡ sau 1 năm xa cách nơi giảng đường cùng với tụi bạn là mình có thể lớn lên được nhưng xung quanh xóm trọ của mình lại có rất nhiều đứa con nít giống như nơi quê mình sinh sống thế là tuổi thơ của mình lại được trỗi dây, mình cũng được thả diều, đá bóng cùng với tụi nhỏ rồi và tha hồ thỏa sức vui chơi những ngày dài và không ai thèm để ý. ngày qua ngày lại đúng cái ngày 7 tháng 10 mình đang cùng với tụi nhỏ đá bóng trên bãi cỏ xanh trước dãy trọ vẫn thường hay đá, bỗng sút……… vào.

 Quả bóng đã nằm lọt trong lưới từ lúc nào. mình đang định há miệng thật to để hỏi bạn nhỏ nào đá mà cừ thế hôm nay thnag81 cả chị nữa cơ đấy. Hắn đã xuất hiện và “Anh đá trúng rồi nhé”! ôi lúc đó sao không có lỗ nẻ nào để chui xuống nhỉ? và 2 cái má của mình tự dưng đỏ ửng lên và tự hỏi sao hắn biết mình học ở cái trường xa xôi này mà mò đến nhỉ? bỗng hắn tiến lại gần và nói” chúc mừng sinh nhật em” chúng mình có thể……… được không em.

Tim tôi như ngừng đập lần nữa và tôi bảo với giọng trẻ con “bắt được quả bóng này không vào gôn thì tôi đồng ý ….”iu” anh. và hắn không ngại ngùng giang tay đỡ quả bóng của tôi và quả bóng nằm gọn trên tay hắn, tôi lúng túng thì hằn đã ôm tôi vào lòng từ lúc nào. và bọn trẻ nhỏ đã có 1 bài vè như chuẩn bị sẵn để đọc cho tôi.

(Hồ Hải)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét